"Không cần cảm thấy ngượng ngùng với anh, cho dù năm đó không hiểu tại sao em lại bỏ anh, nhưng tận đáy lòng của anh, vẫn cảm thấy mình có nghĩa vụ chăm sóc cho em." Cái miệng của anh nhếch lên độ cong thập phần kỳ diệu, giống như đang miễn cưỡng cười vui.
Cho dù cô say, vẫn có thể nghe thấy đám hoa bướm bên cạnh anh vì anh cảm thấy không đáng giá cùng đau lòng than nhẹ.
Đau lòng cái con khỉ! Hắn ta là con quỷ phong lưu vô địch, tại sao lại giả vờ làm khổ chủ?
"Sở dĩ tôi bỏ anh, là vì anh... Nôn......" Trong cơn giận dữ, cô nhịn không được phun ra, hai chân cũng gần như đứng không nổi.
Trình Dư Chân lại duỗi đôi tay cường tráng ra, vòng lại rắn kết thật chắc đem cô ôm vào lòng, sau đó lớn tiếng doạ người,"Thật ngại quá, tôi đưa Gia Gia về nhà trước. Các bạn cứ ở lại vui vẻ, lần khác đến lượt tôi làm chủ, mời mọi người đến nhà mới của tôi liên hoan."
Đoàn người thất thủy bát thiệt vội vàng hưởng ứng không sao, không sao, dù sao anh đã cho thấy là bạn trai trước của cô, và đã biểu hiện ra săn sóc ân cần, mọi người có mắt cũng đã biết anh đối với cô tình cũ chưa xong.
Ai, Lâm Gia Gia rốt cuộc đời trước đã từng đốt bao nhiêu nén hương? Loại con trai cực phẩm thế này, đôi mắt lại bị mờ, chỉ động tình đối với cô.
"Anh buông tôi ra!" Vòng eo của cô bị đại chưởng kiềm chế, bả vai cũng bị ngũ trảo bắt lấy, không thể thuận lợi đào thoát.
Trình Dư Chân dùng bạc môi chuyển tới bên tai của cô, tiếng nói mị hoặc lại trầm thấp, nửa uy hiếp nửa là lừa gạt nói: "Gia Gia, ngoan một chút, bằng không lát nữa anh làm ra chuyện gì, ngay cả anh cũng không dám đảm bảo đâu, nếu đem trường hợp biến thành bế tắc hơn nữa, em cũng đừng trách anh."
"Anh......" Lâm Gia Gia còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người bọn họ, tình thế so với người bất lợi hơn, đành phải ngậm miệng lại, bo bo giữ mình.
Cô
đã từng rơi vào tay anh vô số lần, anh luôn luôn có biện pháp đem hình tượng tà ác khiến cho thần thánh không thể xâm phạm, làm cho những người bên ngoài không biết luôn nghĩ rằng anh thuần khiết lại không hề có mưu tính gì.
Sai sai sai! Anh hoàn toàn chính là một ngụy quân tử.
Đáng tiếc thượng đế cho anh một gương mặt thánh thiện, tất cả mọi người dù thấy anh phạm tội nhưng vẫn bị gương mặt tươi cười ngây thơ vô hại của anh che giấu, cảnh thái bình giả tạo.
Cho dù anh có thể làm bộ vô tội, nhưng thương tổn của anh đối với cô vẫn luôn khắc cốt minh tâm như vậy, đối với tất cả những gì liên quan đến anh, cô có thể lựa chọn quên đi, chẳng qua không thể tha thứ.
Nhưng người ở giang hồ, thân bất do kỷ, cô muốn sống một cuộc sống bình thản,giống như nước chảy bèo trôi, chỉ có thể trách cuộc sống của cô kém may mắn mà thôi.
Hiện nay Lâm Gia Gia vẫn khốn khổ ngã vào trong lòng của anh, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người theo anh rời đi.
Lâm Gia Gia tuy rằng uống rượu, nhưng vẫn chưa say đến mức ngu muội.
"Đây...... Đây không phải nhà của tôi......"
Làm ơn đi! Cô là uống rượu, cũng không có đần độn, đúng không? Nhà cô ở nơi nào, cô còn nhận được phương hướng.
"Đã trễ thế này, em lại ói thành như vậy, về nhà, là muốn Mẹ Lâm làm nô tài của em sao?" Trình Dư Chân dám đem cô kéo vào trong phòng, sau đó đóng cửa sắt lại.
"Tôi...... Tự tôi có thể." Cô trừng mắt liếc nhìn anh,"Không cần anh nhiều chuyện!"
Cô muốn đi về hướng cửa, nhưng còn chưa tới huyền quan, dạ dày của cô lại đảo lộn, hai tay nhanh chóng bịt cái miệng nhỏ nhắn lại.
Anh vừa nhìn thấy động tác của cô, phản ứng cực nhanh ôm lấy cô, vọt vào phòng tắm lầu một, để cho cô ngồi xổm trước bồn cầu.
"Nôn......" Cô lập tức phun ra.
Trình Dư Chân rời khỏi phòng tắm nhỏ hẹp, sau đó đi vào phòng bếp, pha một ly trà đậm.
Tuy rằng anh chuyển vào không bao lâu, nhưng nơi này mọi thứ đều đã sửa sang lại tốt lắm.
Lâm Gia Gia súc miệng, ra khỏi phòng tắm, có vẻ có chút chật vật.
Hừm! Chờ ngày mai cô khôi phục thanh tỉnh, nhất định phải đi tìm Thường Tiểu Nhạc tính toán sổ sách, dám lừa gạt cô đây là nước trái cây, kỳ thật là cocktail pha rượu với nồng độ mạnh, hại cô uống mấy chén, kết quả uống rượu, hiện tại thật là khó chịu.
"Này." Anh đem trà đậm đưa tới trước mặt của cô, nhìn cô chằm chằm, nhất định bắt cô uống xong.
Cô thè lưỡi, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, trà nồng chua xót làm cho miệng của cô chát ngắt, dạ dày cũng thoải mái một ít.
Ngước mắt lên, cô vừa vặn cùng anh bốn mắt giao tiếp.
"Nhìn cái gì?" Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, chỉ cần nghĩ lại ban nãy anh ở trước mặt mọi người tuyên bố những lời này, trong khoảng thời gian ngắn, càng tức giận lớn hơn."Anh đùa bỡn cuộc sống người khác như vậy, rất vui vẻ sao?"
"Đùa bỡn?" Trình Dư Chân cau mày, không rõ vì sao cô lại nói như vậy.
"Tôi và anh rõ ràng không có quan hệ gì, tại sao lại đem chuyện cũ của tôi và anh trước kia tuyên bố với tất cả mọi người?"
Làm ơn! Cô còn muốn chừa chút thanh danh để cho người ta tìm hiểu được chưa?
Anh cứ quấy rối như vậy, nếu là dọa những người ái mộ của cô chạy mất, thì làm sao bây giờ? Anh muốn cùng cô sao?
Trình Dư Chân cuối cùng đã hiểu, lơ đễnh nói: " Quan hệ trước kia không phải là quan hệ sao? Chẳng lẽ em cho rằng những chuyện đã qua, đem tất cả những chuyện yêu nhau của chúng ta điều gạt bỏ sang một bên sao?"
Tuy rằng vẻ mặt của anh chưa biến, nhưng đã thập phần khó chịu.
Từ sau khi cùng cô gặp mặt ở Đông Phương trấn, cô không ngừng bày ra bộ dáng không muốn cùng anh có quan hệ gì, thậm chí tránh né anh như rắn rết, làm sao cũng không đồng ý tới gần.
Là như thế nào? Thân thể Trình Dư Chân anh là rắn hay là hôi thối, làm cho Lâm Gia Gia tiểu thư khinh thường tiếp cận anh?
"Trước kia đã là chuyện
trước kia, chung quanh anh có một đống người yêu không thể đủ làm anh quên chuyện trước kia sao?" Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, đem bất mãn trong lòng phát tiết ra.
"Anh nhớ rõ người nào đó ở thật lâu trước kia từng nói qua, nếu để ý một người, sẽ vội vã muốn công khai quan hệ lẫn nhau, anh chỉ học theo ai đó thôi." Vẻ mặt anh thong thả, thoải mái, hai tay giao nhau ôm trước ngực, một bộ dáng không biết hối cải.
"Anh......" Lâm Gia Gia không ngừng hít vào, thở ra, một hồi lâu mới tiếp tục mở miệng,"Trình tiên sinh, chẳng lẽ anh không biết có một số việc là 'Chuyện đã qua không thể quay đầu."? Chuyện của chúng ta đã qua lâu rồi, hoàn toàn không nên nhắc đến nữa?"
"Anh nói Lâm tiểu thư, vậy em có hiểu hay không, có một số việc là 'Chuyện hiện tại vẫn tiến hành?" Anh nói năng ngọt xớt đáp lại.
Cô giống như lúc trước, bị anh chọc tức đến dậm chân,"Tôi mới không muốn cùng anh phát sinh 'Chuyện hiện tại vẫn tiến hành' gì đó!"
"Đáng tiếc, có một số việc không phải em nói không cần, thì sẽ không sẽ xảy ra." Trình Dư Chân luận sự.
Năm năm trước, không hiểu tại sao cô lại bỏ anh, anh đương nhiên có thể không sao cả nhún nhún vai, nhưng năm năm sau, lão thiên gia an bài anh cùng với cô lại chạm mặt lần nữa, như vậy tất cả liền thuận theo tự nhiên.
Vốn dĩ anh định thuê một thuê gian nhà ở trên trấn, sau đó hưởng thụ vài năm cuộc sống trở về quê hương, khi mệt mỏi sẽ rời đi.
Trò chơi trốn tìm đã kết thúc............ anh thề sẽ yêu em suồt đỜi.......... Buz ...
Linh linh linh...... Đồng hồ báo thức phi thường đúng giờ, luôn vang lên vào đúng ...
Mua cho e con gấu kia đi a. Con kia kìa… Vừa nói con bé vừa đứng lên chỉ vào con g ...
Cô gái của anh! Anh vẫn nhớ như in từng nét mặt, từng ánh mắt, từng rung động ru ...
Anh biết nói yêu không? Lời mở đầu "Tấm thân trinh trắng hay không trinh tr ...